LUMINEUX POP-ART CAFÉ

nằm lọt thỏm giữa xứ sài-gòn này, giữa những con đường ngổn ngang, xe cộ kìn kịt, khói bụi mù mịt, giữa sân si, lo toan, giữa những điều bực dọc – mà lý ra – không đáng  có!
bình yên – có lẽ – tất cả chúng ta đều muốn tìm.
thanh thản – điều mà nhiều người đang kiếm.
tôi mới vừa nhặt được nơi ấy – đến bất ngờ – ẩn trong một con hẽm cong – cảm giác quen thuộc như vừa trở về nhà – căn nhà của kí ức – sau một ngày làm việc tất bật. phía xa, có cánh cổng khép hờ – khiêm nhường và nhỏ nhẹ… ngoài sân phủ rợp tán khế trĩu quả và quần hoa tím li ti – loài hoa mà tôi gắn bó. không gian trong nhà ấm áp lạ lùng – bởi ánh sáng được dùng và nội thất được bày – tinh tế mà gần gủi – từng góc một… tầng trệt xôn xao tranh và tiếng người trò chuyện. lạ mà quen – màu sắc tổng thể cho tôi một cảm giác tinh khôi khi liên tưởng đến kí ức về thói quen sinh hoạt của gia đình mình những năm về trước. mùi của sự cũ – nhưng sạch và thơm…
chuyện của ngày xưa – nhưng bỗng – mới và thân quen.
những câu chuyện – tự nó – dắt tôi đi – trong tiếng nhạc liu riu thoang thoảng, có tiếng chim hót, có tiếng gà gáy, có tiếng chó sủa ở nhà hàng xóm, có những con mèo mắt xanh đi ngang qua – trên mái hiên nhà.
có quá nhiều điều tôi đang tìm và kiếm.
ánh sáng phả lốm đốm bởi vô số những chiếc đèn tường, đèn trần, đèn đứng, đèn nằm, mỗi cái đều khác nhau và đều mang đậm tinh thần của sự giản đơn, mà – thân thiện… những thoa sáng thật bất chợt – khiến buồn lại vui!
những bàn ghế mộc mạc mà chau chuốt, được đan xen, được đặt để, xúm xít thành nhiều không gian chen chúc mà riêng biệt… mỗi đồ vật ở đây dường như đã nếm một cuộc sống và một cuộc hành trình dài – trước khi dừng chân – ở nơi này.
trên lầu, với hai balkon nhỏ – không ồn ào nhưng rộn rã , rộn rã bởi những thanh thản lâu ngày không nếm – vây quanh…
đêm đang dần đến – mờ và lung linh…
xa mà gần – là thế.
cây nhãn đã bắt đầu ra hoa. góc vườn, một buồng chuối nhỏ vừa trổ bông và kết trái.
nằm lọt thỏm giữa cái xứ sài-gòn hôm nay, thật không dễ!

saigon2008